Viễn Phương

Vương Tình






Hình như lâu lắm có đôi lần
Mới biết tên người đã thấy thân
Đất Việt quan hà bao hiểm cách
Việt Sun tương hội bước chùng chân

Ta nàng chung cảnh sống tha phương
Gặp gỡ nhau đây giữa dặm đường
Gió lạnh tàn đông ve vuốt má
Môi hồng phơn phớt tỏa nồng hương

Hoa lòng rực rỡ nắng xuân sang
Ai biết tình nầy có trái ngang
Biệt khúc tình xưa vương vấn mãi
Như mây cuộn rối mối tơ vàng

Đường sương vạn dặm cố tìm nhau
Một khoảng sông ngân mấy nhịp cầu
Lệ đẫm hoen sầu trong khóe mắt
Nỗi niềm chôn kín những đêm sâu

Lỡ kiếp phong trần, kiếp đợi mong
Có chăng một sớm cuộc trùng phùng
Chữ thương viết vội thầm trao gởi
Nhận lấy nàng ơi chớ ngượng ngùng

Tầm mây gọi gió kết tơ tình
Cho dẫu trần đời mãi lạnh tanh
Một thoáng hội tương rồi khóc tiễn
Nàng xa ta xót dạ cam đành .

Viễn Phương

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 27 tháng 8 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Vương Tình"